xshn
2024-06-03 06:18:22 - Lượt xem: 840



xshn

Suốt chặng đường về nhà, Đăng gần như câm lặng. Ăn cơm xong, Đăng ngủ. Chắc hẳn con đã trải qua một ngày rất mệt mỏi. Nghĩ đến đó, Hân lại thấy quặn lòng. Ngày hôm sau đến trường, Đăng càng bám tay Hân chặt hơn. Hân dứt tay con ra mà lòng như xát muối. Chiều về, thấy con có vẻ hoang mang và hoảng loạn hơn hôm trước. Học được một tuần, Đăng mất khả năng kiểm soát bản thân, thường xuyên kích động đập đầu vào tường. Mỗi lần như thế Hân vừa đưa người chịu trận vừa ôm con xoa dịu mà nước mắt cứ tuôn. Hân bàn với Thương tìm trường khác cho Đăng. Tạm thời cả hai sẽ thay nhau trông con.xshn