66win
2024-06-11 02:14:33 - Lượt xem: 188



66win

Thế rồi riết cũng quen, bố mẹ dần chấp nhận con virus HIV sống chung với cơ thể mình một năm, rồi vài năm. Cuộc sống dần ổn định, tiếng cười vui trở lại. Mẹ túc tắc đi dạy, bố chuyển nghề trở thành một người quản lý ở Trung tâm phòng chống HIV/AIDS. Thành phố này đã bao dung chào đón cả gia đình Liêm từ ngày đầu chân ướt chân ráo tới đây, nay ngót nghét cũng được 18 năm. Nhớ lúc ấy, năm thứ 11, Liêm đang là một sinh viên theo học ngành y để trở thành bác sĩ, bố yếu ớt phản kháng với con virus ngày một lan tràn khắp cơ thể. Bố dặn nếu bố ra đi, hãy đào sâu chôn chặt ba tấc đất, đổ bê tông rồi đắp đất, trồng hoa trên mộ. Bố muốn mình vĩnh viễn nằm lại với mảnh đất này, không buồn đau, không tiếc nuối, vì bố đã cố gắng hết sức có thể để trở thành người tử tế. Ngày bố đi, mẹ nắm tay bố khóc thật nhiều, mẹ gục đầu vào ngực bố để cảm nhận chút bình yên bên người mình yêu những khoảnh khắc sau cuối. Liêm trồng trên mộ bố những cây hoa hướng dương, hy vọng nó luôn tươi tốt, mãi hướng về mặt trời và nở vàng rực rỡ.66win